Trận đấu giữa các đội bóng đá nam hàng đầu vừa kết thúc, người hâm mộ đổ ra đường để ăn mừng chiến thắng của đội nhà. Trong đám đông ồn ào, chỉ có hai chàng trai trẻ đứng cô đơn giữa không gian ồn ào. Ở trước mắt, anh chàng Tam yên lặng nhìn theo ánh mắt hướng về phía nam. Đôi mắt sâu thẳm như đang chứa đựng một bí mật không muốn tiết lộ.
"Vì sao em luôn tỏ ra lạnh lùng như vậy?" - Sato, người bạn thân nhất của Tam, ngồi bên cạnh, lặng thinh hỏi.
Tam quay đầu nhìn Sato, gương mặt vẫn không hề biểu lộ cảm xúc, "Vì em không muốn người khác gần gũi quá."
"Nhưng tôi không phải người khác, mà tôi đã ở bên cạnh em từ những ngày đầu tiên," Sato liếc nhìn Tam, "Em không tin tôi sao?"
Tam ngước nhìn bầu trời, hơi thở không chán chê, "Em tin, chỉ là... khó khăn quá."
Sato đặt tay lên vai Tam, "Em không cần phải đơn độc. Tôi sẽ luôn ở đây với em, bất luận điều gì xảy ra. Vì tôi yêu em."
Ánh mắt Tam chợt sáng lên, lời nói của Sato như một đám lửa sưởi ấm tâm hồn lạnh lẽo của anh. Những ngày tháng xa cách đã dần tan biến, để lại hai trái tim hướng về một hướng. Và từ lúc đó, Tam không còn chống đối tình cảm thật sự mà anh đặt vào Sato, lẫn cả con đường tìm lại chính mình, trong sự hiện diện đầy ý nghĩa của người bạn đồng hành trọn đời.