Trên con đường rợp bóng cây xanh ngát, Đinh Hàn Bạch bước đi với bước chân tự tin, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm vào sư đệ Kỷ Trân Châu. Kỷ Trân Châu, người mang trong mình vẻ đẹp như ngọc, lại luôn tỏ ra nhút nhát và im lặng trước sự châm chọc của Đinh Hàn Bạch.
Nhân duyên, hoàn duyên, và cái duyên khó lường của số phận đã khiến cho họ gặp nhau một cách bất ngờ. Không chỉ đơn thuần là sự đối đầu, hai con người với hai tính cách trái ngược nhau dần dần phát triển một mối quan hệ hiểu biết và chân thành. Kỷ Trân Châu không chỉ là người thư ký khéo léo, mà còn là người hiểu rõ Đinh Hàn Bạch hơn bất kỳ ai khác.
Những tháng ngày dần trôi qua, tình cảm giữa họ không còn là sự đối đầu mà trở thành sự thấu hiểu và chia sẻ. Đinh Hàn Bạch bắt đầu nhận ra rằng, trái tim mình bắt đầu rung động trước sự hiện diện của Kỷ Trân Châu - người đã làm tan chảy lớp băng giá bên ngoài của anh.
Từ huynh đệ thân tình, từ sự hiểu biết, lòng trân trọng dành cho nhau, họ dần nhận ra rằng, tình cảm của họ không thể giấu đi được và đã trở thành điều không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Với những thử thách và khó khăn, hai người đồng lòng bước qua để cùng nhau đi trọn đời trên con đường hạnh phúc.