Trong một buổi chiều yên bình tại đồn cảnh sát, Takano đang lẻn vào phòng riêng để tìm lời giải đáp cho mối quan hệ phức tạp với đàn em, Souma. Bỗng nhiên, tiếng bước chân nhẹ nhàng ai đó cận kề phòng, làm anh không khỏi lo lắng. "Takano-san, em đã đợi anh", tiếng nói ấm áp của Souma vang lên từ phía sau. Đôi mắt anh nhìn Souma, ánh sáng lung linh phản chiếu trên gương mặt trẻ trung của chàng trai. Áp lực, thù hận và khát khao đều đong đầy trong ánh nhìn của Takano.
"Hãy để anh dẫn dắt em", Souma lặng lẽ tiếp tục. Dường như từng giọt máu trong cơ thể anh đều reo lên, nhớ về những lần bị tổn thương và cả những lời phê bình của senpai. Tâm trạng hoang mang và nỗi sợ hãi cuồn cuộn trong lòng Takano nhưng anh không thể cưỡng lại sức hút lạ kỳ từ Souma. Người con trai trẻ trung kia dường như hiểu rõ về nỗi đau mà Takano đang phải chịu đựng.
"Em... em không phải senpai, nhưng em có thể trở nên đặc biệt với anh", Souma thủ thỉ, gợi lên nỗi lo lắng và tò mò ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng của Takano. Anh nhận ra rằng tình cảm của mình đã âm thầm đâm chồi trong lòng từ lâu, và giờ đây là lúc phải đối diện với nó.
Mối quan hệ giữa Takano và Souma dường như bắt đầu vào một chặng đường mới, nơi họ cùng nhau học hỏi và chữa lành những vết thương tâm hồn. Họ sẽ khám phá những cung bậc cảm xúc mới mẻ và hiểu rõ hơn về tình yêu đích thực, từ những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng đong đầy ý nghĩa.