Khi Eric bắt gặp cảnh Nao đang sánh bước với một người khác vào giữa đêm, lòng anh tan nát. Thấp thỏm, anh lặng lẽ rời đi, cứ như một cơn ác mộng nhanh chóng đẩy anh ra khỏi hồn mình. Eric chẳng biết phải làm gì, cảm xúc trong anh dâng trào. Anh nhớ lại tuổi thơ tươi đẹp bên Nao, kỷ niệm ngọt ngào của hai đứa trẻ này, nhưng giờ đây, mọi thứ đã thay đổi đến mức không thể nhận biết nổi.
Một tuần trôi qua chẳng mang lại câu trả lời nào cho Eric. Anh sống trong sự hoang mang và đau khổ. Mỗi đêm, hình ảnh Nao bên người đàn ông khác vẫn hiện lên trong giấc mơ của anh. Đến một đêm, điện thoại bắt đầu rung lên. Eric căn lấy bản thân mình, không dám tin vào những gì đang xảy ra. Điện thoại của anh hiển thị một thông báo: "1 cuộc gọi từ Nao". Một cảm xúc lẫn lộn từ hạnh phúc, hoang mang cho đến tức tưởi tràn ngập trong lòng anh.
"Hôm nay, xin hãy đến nhà tôi," tin nhắn từ Nao xuất hiện ngay sau đó. Eric đến ngay, hơi cảm giác không đủ can đảm. Khi cửa mở ra, Nao đứng đó, ánh mắt trìu mến, dịu dàng như ngày nào. "Xin lỗi vì tất cả," Nao nói, giọng nói run run vì xúc động. "Anh mới chỉ là người bạn của tôi."
Sau khi nghe lời giải thích của Nao, Eric mới hiểu rằng anh đã lầm tưởng mọi thứ. Trong giây phút ấy, trái tim anh như được làm mới, mọi nghi ngờ, đau khổ tan biến. Eric ôm Nao, quên hết mọi căng thẳng, chỉ còn biết rằng anh yêu hơn bất cứ điều gì trên đời này. Họ âu yếm nhau giữa dòng nước mắt hạnh phúc, hứa sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.