Mưa rào kéo dài đã làm ướt sũng những tán cây, tạo nên bầu không khí ẩm ướt và u ám xung quanh. Trên con đường đất cứ vuốt qua những vũng nước, gợi lên những sóng rạng rỡ dưới ánh đèn đường loé sáng. Trong màn đêm u tối, hai hình ảnh xa lạ bất ngờ chạm vào nhau, như hai dải sáng đang hướng về nhau giữa cơn mưa bất chợt.
Tú, chàng trai mắc bệnh thiếu máu đã từng bị hắt hơi máu giữa quãng đường về nhà, căng mình đứng giữa con đường vắng vẻ, khẽ cười lạnh khi ánh đèn ô tô dần đi qua. Còn Khoai, chàng trai lạnh lùng từ trường tự học già cố nguyện vọng cao đã ngất xỉu ở lối vào công viên, mái tóc vàng bạch dần trở nên ướt sũng, làm nhấn nhá nét đẹp buồn của nụ cười trên môi.
Tiếng gió đưa lời thì thào, những cơn mưa như viên đạn lạnh chạm vào da, xen lẫn giọt nước và giọt máu, tạo nên một bức tranh huyền bí đầy ám ảnh. Tú bước đến gần Khoai, cái nhìn hắn trao đi như một gã thần chết tò mò về sinh linh mà hắn vừa tìm thấy. Khoai thoáng lướt qua giấc mơ mịt mờ, hắn cảm giác như đang đối diện với một vị thần huyền bí, hấp dẫn đến nỗi không thể rời mắt.
Dưới mưa, họ đã gặp nhau, không phải do sự tình cờ mà như thứ gì đó đã định trước. Một cuộc gặp gỡ hoang dã khác biệt và hấp dẫn đã bắt đầu, đánh thức những xúc cảm khó lý giải như một cơn bão dồn dập sắp bùng phát.