Trái tim Su Yeon đang dần tan chảy trước sự quan tâm quá mức của Hae Su. Mỗi cử chỉ, mỗi cái nhìn, đều khiến cho Su Yeon cảm thấy lòng mình phải đấu tranh với những cảm xúc mơ hồ.
Trong một buổi tập piano tại phòng thực hành, Su Yeon đã lần nữa bị mắc kẹt trong cảm xúc hoang tưởng. Đôi tay cậu run rẩy khi chạm vào phím đàn, âm thanh rối ren, hỗn loạn. Hae Su đột ngột xuất hiện, ôm lấy Su Yeon từ phía sau, đặt đôi bàn tay cứng rắn lên đôi bàn tay đang run rẩy của cậu.
"Đừng sợ, tôi sẽ luôn ở đây để ủng hộ bạn. Hãy tin tưởng vào chính mình," Hae Su thì thầm, giọng nói đầy ánh sáng lan tỏa qua bóng tối trong tâm hồn Su Yeon.
Sự chạm vào giữa âm nhạc và tình cảm ngọt ngào như là hòa cùng nhau, tạo ra một hợp âm đẹp đẽ. Su Yeon cảm nhận được ánh mắt ấm áp của Hae Su dành cho mình, từng cử chỉ chăm sóc như muốn nói lên những điều mà Hae Su không thể nói thành lời.
Và từ những khoảnh khắc ấy, sợ hãi dần tan biến, thay vào đó là một niềm tin mới, một sức mạnh mới từ tình yêu của Hae Su. Su Yeon không còn đơn độc nữa, mà cảm thấy được sự kiên định và sẵn lòng vượt qua bất cứ thách thức nào, để bước vào một hành trình mới, nơi tình yêu và âm nhạc hòa quyện, tạo nên một bản hòa âm đặc biệt trên mặt biển cuộc đời.