Trên con đường đầy lá vàng, ánh nắng chiều nhẹ nhàng len lỏi qua những cành cây, tạo nên bóng râm trải dài trên mặt đất. Trong không gian yên bình ấy, hai người trẻ tuổi, Hikaru và Akihiko, đang dạo bước bên nhau. Họ là bạn từ thuở nhỏ, nhưng mỗi lần gặp nhau, không gian trái tim của họ lại đầy cảm xúc lẫn lộn.
Hikaru, với đôi mắt nâu ấm áp, luôn che giấu đi tình cảm sâu thẳm dành cho Akihiko. Trong khi đó, Akihiko, với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng tâm hồn mênh mông, luôn đắm chìm trong suy tư về mối quan hệ rắc rối giữa họ.
Một chiều, trời bất ngờ đổ mưa, khiến họ phải tìm chỗ trú ẩn. Dưới mái hiên một quán cà phê nhỏ, cả hai người ngồi nhâm nhi tách cà phê nóng, ánh mắt từ bên kia ly cốc như muốn thổn thức trái tim đối phương. Giọt mưa như nhấn chìm tiếng nói, chỉ còn lại hai trái tim hồn nhiên, đang lâng lâng rung động.
"Anh biết không? Em yêu anh, từ lâu lắm rồi," Hikaru bật mí, giọng nói êm đềm nhưng tràn ngập nồng nàn.
Akihiko ngẩng đầu nhìn Hikaru, đôi mắt nhuệch như gương, phản chiếu hình ảnh của người con trai mà anh yêu. "Vậy sao không nói sớm hơn?" Akihiko cười khẽ, nhưng ánh mắt lại thoáng chứa đựng một vẻ buồn.
Từ lâu, mối tình giữa Hikaru và Akihiko không chỉ là tình bạn bình thường nữa. Đó là một tình yêu đẹp, mê hoặc và đầy xúc cảm, bắt đầu từ những câu chuyện nhỏ nhặt, nhưng sẽ đi xa hơn, trong những thách thức và khó khăn đầy rẽ nhánh của cuộc đời.