Trong màn đêm u ám, cơn gió lạnh lẽo thổi qua ngọn đèn dầu hiu quạnh, ánh sáng lung linh nhung nhớp như một vệt sáng hi vọng trong cõi tăm tối. Tiếng bước chân rít lẻ loi vang lên trong căn phòng trống trải, khiến không gian trở nên ngột ngạt và căng thẳng. Hai người đàn ông đứng trước nhau, ánh mắt sắc lẹm như dao sắc, điểm nhấn thêm vào không khí căng thẳng giữa họ.
"Anh nghĩ anh là ai? Đến đây phá hoại kế hoạch của tôi?" Người một tiếng dữ dằn vang lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn người kia trước mặt.
"Đừng trách tôi, vì tất cả là do anh. Anh đã làm hỏng mọi thứ, đã xâm phạm vào không gian của tôi, thậm chí cả trái tim của tôi." Người kia đáp lại, giọng nói đầy oán ghét nhưng cũng chứa đựng sự day dứt.
Hai người cứ như vậy đối diện nhau, mâu thuẫn về cả thù hận lẫn tình yêu, gió đêm vẫn thổi qua như muốn cuốn đi mọi khát khao. Trái tim họ dường như đấu tranh giữa âm và dương, tương khắc nhau như cạnh tranh tương đối giữa hai mặt đối lập của một đồng xu. Và chỉ khi bí mật của quá khứ dần hé lộ, họ mới hiểu rằng, không có chuyện gì là tình cờ, tất cả đều là do số phận sắp đặt.