Trong lớp học ấy, có hai cô bạn thân từ thuở nhỏ, Hina và Yuna. Hai cô bạn luôn đồng lòng, luôn cùng chia sẻ mọi điều từ niềm vui cho đến nỗi buồn. Nhưng bỗng một ngày, số mệnh đã quay lưng với họ.
Hina bị mắc căn bệnh hiểm nghèo, kiệt sức ngày từng ngày, dần mất đi ánh sáng trong mắt. Yuna, người luôn mạnh mẽ và quyết đoán, hiện giờ đây lại bất lực trước bi kịch ập đến. Cô không thể chấp nhận sự thật rằng người bạn thân của mình sắp phải rời xa cuộc sống này.
Những ngày cuối cùng, Hina luôn cố gượng cười, muốn làm Yuna tin rằng mình vẫn mạnh mẽ, vẫn lạc quan. Nhưng Yuna biết, trong giọt nước mắt ẩn sau ánh mắt rạng ngời, là nỗi đau không thể tả.
Vào đêm trước ngày Hina phải nhập viện, Yuna đột ngột chợt nhận ra điều gì đó. Cô chạy về nhà, xới tung từng góc khuất, và cuối cùng phát hiện một lá thư cũ kỹ. Trên tờ giấy nhạt nhòa, là dòng chữ viết tay của Hina: "Tôi biết mình không còn nữa, nhưng tôi muốn bạn biết... không có gì là không thể nếu ta cùng nhau. Yuna, hãy sống thay vì tiếc nuối, hãy nối tiếp ước mơ của chúng ta."
Nhận ra điều kì diệu từ tình bạn, Yuna quyết định không từ bỏ. Cô hứa rằng mình sẽ sống hết mình, sống cho cả chính mình và cho Hina. Và từ đó, một cô gái trẻ bước đi với tinh thần kiên cường và niềm tin vững chãi, xóa bỏ mọi giới hạn, sống hết mình với số "24".