Trong bóng tối tĩnh lặng, Wol ngồi cô đơn dưới gốc cây cổ thụ, đôi mắt cô đơn nhìn về phía trăng tròn sáng. Bỗng nhiên, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ phía sau lưng anh, khiến anh phải giật mình và quay lại. Anh hổ dịu dàng đứng đối diện, ánh trăng chiếu rọi qua bộ lông mềm mịn của anh, tạo nên hình ảnh mê hoặc đến kỳ lạ.
"Mới lần đầu tiên ta thấy ngươi ngồi một mình nơi này," anh hổ thì thầm, giọng nói ấm áp như làn gió nhẹ thoảng qua rừng cây. "Có chuyện gì làm cho ngươi trốn ra đây hay sao?"
Wol không biết phải trả lời sao, chỉ cảm thấy đôi mắt mình không thể rời khỏi ánh nhìn quyến rũ của anh. Mỗi lần anh hổ gần, trái tim anh đều đập mạnh, bất chợt nhận ra rằng chính anh là người khiến Wol cảm thấy hối hả và lưu luyến.
"Anh… Anh đến để bảo vệ chúng em sao?" Wol hỏi, giọng run run nhẹ nhàng.
Anh hổ nhìn sâu vào đôi mắt xanh biếc của Wol, mỉm cười nhẹ và đáp, "Ta đến không chỉ để bảo vệ, mà còn vì… yêu ngươi." Bản thân anh cũng không thể tin vào lời nói của mình, nhưng trái tim anh lại không thể kiểm soát được cảm xúc.
Nhìn thấy anh hổ dịu dàng nở nụ cười, Wol cảm thấy người tràn ngập cảm xúc lạ lẫm. Liệu tình cảm đặc biệt này có thể nảy nở giữa hai người, giữa một anh hổ và một chàng trai đáng yêu? Ngay cả trong bóng đêm tĩnh lặng, tình yêu không biên giới đang bắt đầu nảy nở…