Trên bức bình phong cũ kỹ, bóng dáng hai người đàn ông dường như sống động hơn bao giờ hết. Tướng quân Vũ Phong, với ánh mắt đầy oan trái, nhìn chằm chằm vào Phi Quân - người mà anh từng coi như người bạn thân thiết nhất. Nhưng giờ đây, cái nhìn ấy tràn ngập sự đau khổ và phẫn nộ.
"Mày đã biết chết sao?" - Vũ Phong lên tiếng, giọng vang lên trong căn phòng im lặng như đổ vỡ.
Phi Quân không trả lời, bờ môi nhếch lên một nụ cười ít ỏi. Anh ta biết rằng, lời nói của Vũ Phong không phải là trống rỗng, mà là sự trả thù dã man. Anh ta đã hiểu hết từng cử chỉ, từng ánh mắt hiển nhiên không bằng lời nói.
"Đúng rồi, tôi đã biết từ lâu. Cũng chính vì thế mà tôi mới quay lại đây, để trả lại công bằng cho tất cả." Phi Quân đáp lại, tiếng nói đầy vững chãi.
Hai người đứng đối diện nhau, không phải cuộc đụng độ giữa keo kiệt và thủ lĩnh, mà là trận chiến giữa tình bạn và lòng thù hận nặng nề. Và chính trong cuộc chiến ấy, bí mật hủy diệt tất cả sự tin tưởng, khiến họ phải đối mặt với quá khứ đen tối đầy ám ảnh.