Trong ánh sáng lẻ loi chiếu qua rèm cửa sổ, hình ảnh của hắn hiện ra - Hugo, chủ nhân của tòa lâu đài hoang tàn nơi biên giới xa xôi. Anh chàng có gương mặt kiêu hãnh, ánh mắt lạnh lùng, và bộ râu dài đậm nét. Tưởng chừng đối với mọi người, Hugo là biểu tượng của sự định kiến, nhưng không phải với Calix - một gã trai trẻ, mồ côi, tinh nghịch, và tự do.
Bí mật bắt đầu vén màn khi Calix tình cờ phát hiện ra một căn phòng bí mật tại tầng hầm của lâu đài, nơi chứa đầy những bức tranh cấm của Hugo về một người đàn ông điệp trai, môi cười vô cùng quyến rũ. Ông chủ của mình liệu đã từng yêu đấu tranh với tình cảm khắc khoải?
Calix không thể cưỡng lại sự hiếu kỳ, nhưng cũng chính sự hiếu kỳ ấy đã khiến anh rơi vào vòng xoáy đau khổ. Bởi vì, không chỉ màu sắc của những bức tranh kia khiến anh mê đắm, mà còn bởi cảm giác xa lạ, hụt hẫng nhưng ngọt ngào mỗi khi gặp Hugo. Tình cảm cấm kỵ giữa họ dậy sóng lên, hòa quyện giữa bí mật và khát khao, khiến cho cả hai phải đối diện với quyết định cuối cùng: tiếp tục giấu giếm, hay thề non hẹn biển?