Trên con đường quen thuộc, gió se lạnh như muốn đâm thẳng vào tâm can. Ánh đèn đường u ám vẻo vẻo, sóng ngược xuống khác nhìn như những ngón tay tà dương. Đêm nay, Trích Tinh lại ra ngoài như mọi đêm, để thả hồn vào làn gió se se lạnh lẽo. Đằng sau ánh đèn mờ ảo, Thanh Viễn tiếp tục bước chân, một bóng hình thầm lặng che giấu những nỗi đau còn sót lại trong tim.
Đã bao lần họ trải qua những cảm xúc lẫn lộn, giữa sự đau khổ và hạnh phúc. Nhưng đêm nay, mọi thứ dường như đang dần trở lên kỳ lạ hơn bao giờ hết. Một người đàn ông bí ẩn với bộ áo màu đen, mái tóc bạch kim phát sáng dưới ánh đèn đường, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Trích Tinh.
"Anh là ai?" - Trích Tinh giữ nguyên tinh thần mĩ lệ, nhưng cúi đầu ánh mắt đen nhìn chằm chằm vào người đàn ông ấy.
"Em không nhận ra tôi sao?" - Tiếng nói ẩn chứa một sự quyết đoán, ông ta tiếp tục tiến gần, cánh hoa hồng đỏ tươi đang nở hoa trong tay.
Mọi chuyện dần bày ra như một trò chơi tâm lý phức tạp, với những bí ẩn đằng sau màn đêm u ám. Đến khi sự thật được phơi bày, Trích Tinh và Thanh Viễn cùng nhau đối diện với một cuộc chiến không ai có thể lường trước được. Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua sóng gió, hay sẽ chìm vào dĩ vãng của quá khứ đen tối?