Trên con đường u ám và vài lúa rừng như bạt ngàn, hai người đàn ông bước nhanh qua những gốc cây uốn cong như vươn lên từ địa ngục. Mưa rơi phập phừng, hòa cùng tiếng sấm vang vọng khắp nơi. Yukito, người phía trước với hiếu khách chạy bám theo cùng với ánh đèn mờ của bình minh.
"Anh ơi, đừng chạy quá nhanh, tôi không kịp theo kịp!" Koki, người kia, kêu lên theo dõi.
Nhưng Yukito không lắng nghe, anh ta chỉ tăng tốc nhanh hơn. Đam mê hướng về phía trước đã đánh bại sự khôn ngoan. Cơn giận nổi lên trong Koki, anh ta vội vã đuổi theo, nỗi sợ hãi và lo lắng về người mình yêu thương gợi lên trong lòng.
Bỗng nhiên, một âm thanh cắt ngang không gian. Yukito dừng lại. Koki nhanh chóng kéo anh lại vài bước. Họ quay người, mắt chau chuốt nhìn vào bóng tối.
"Để anh dẫn đường," Koki ngồi vếu lên vai Yukito, chiếc túi xách màu đen bắt đầu phát sáng.
Những bí ẩn cuối cùng về ngôi đền cổ xưa mà họ đuổi theo bắt đầu hé lộ, và những nguy hiểm mà họ chưa kịp lường trước sẽ đồng hành cùng họ.