Trên con đường rủ nhau đi tìm kẻ thù cũ, Hoàng Tử Việt và Đinh Minh Phong không ngờ rằng họ sẽ chẳng những không giết được kẻ thù mà còn bị chính kẻ thù đó hạ gục. Trước mắt họ là đàn lính kẻ thù đang đuổi giết, không lựa chọn nào ngoài việc chạy trốn vào một khu rừng sâu.
Mặc dù cùng ngồi sâu thở dài sau khi qua một nguy hiểm, Hoàng Tử Việt vẫn không rời mắt khỏi Đinh Minh Phong. Anh nhắc nhở: "Tiểu Sư, lần sau nhớ nghe theo lời ta. Việc này chỉ may mắn thôi, không thể lặp lại."
Đinh Minh Phong không trả lời mà chỉ cười nhẹ, ánh mắt đầy ẩn ý. Khi đêm buông xuống, họ tưởng chừng đã an toàn nhưng lại bị bao vây bởi đội quân kẻ thù. Liệu định mệnh liệu sẽ thay đổi khi Đinh Minh Phong đứng dậy, ánh mắt toả sáng, tay cầm tấm gương cổ xanh từ cha anh để lại.
"Ta biết cách trả thù rồi, Hoàng Tử Việt." Minh Phong nói, giọng điệu bí ẩn. "Ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, bất kể giá phải trả là gì." Hoàng Tử Việt không thể hiểu sâu hơn về tâm lý của Đinh Minh Phong, liệu đến cuối cùng, tình yêu hay thù hận mới là thứ thắng trận?