Đứng trước bức tranh trừu tượng rực rỡ, tôi không thể tin vào mắt mình. Hậu bối của tôi, Kim Min Woo, đứng cạnh tôi, ánh mắt sáng lên trong niềm hân hoan. Tuy nhiên, không giống như mọi người, tôi nhận ra điều gì đó không ổn trong ánh nhìn của hắn.
"Min Woo à, tại sao chúng ta ở đây?" Tôi hỏi nhẹ nhàng, nhưng tay tôi cũng sẵn sàng để tự vệ nếu cần.
Hắn cười mỉm, nhưng không một chút nào vui vẻ. "Chúng ta ở đây để chứng minh cho cả thế giới thấy tài năng của tôi, Chang Joo a."
Mọi cảm giác trong tôi bắt đầu rung lên. Tôi không thể tin vào điều mà tôi đang nghĩ đến. "Nghệ thuật của cậu... Nó có ý nghĩa gì đằng sau đó không?"
Min Woo không trả lời, thay vào đó hắn chỉ cười khẩy và ánh mắt nghi ngờ lóe lên. Tôi không thể kiềm chế được bản thân nữa. "Min Woo, cậu đã làm gì vậy?"
Và lúc đó, tôi thấy hắn bày ra một loạt các bức tranh, những bức tranh đẫm máu và kinh dị. Từng chi tiết trên bức tranh làm tôi rùng mình, vì tôi đã nhận ra rằng... Hậu bối của tôi không phải là một người thợ nghệ tài ba, mà là một tên sát nhân đẫm máu.