Trong màn đêm u tối, ánh đèn lờ lững phản chiếu qua cửa sổ, giọng thở dồn dập như ngựa vằn truyền đến từ phía sau. Hắn đứng đó, đôi mắt đỏ ánh lên trong bóng tối, ánh sáng mờ ảo phản chiếu trên gương mặt cường tráng. Hơi thở điên cuồng thoáng qua những hàng răng sắc nhọn, biểu lộ sự mê muội hỗn loạn bên trong.
"Anh không thể chạy trốn khỏi tôi, người đẹp của tôi," giọng hắn vang lên, với sự cuồng nộ không thể kiểm soát.
Vẫn cố gắng giữ vững bản lĩnh, chàng trai trẻ phải đối mặt với kẻ điên cuồng đang ngày đêm theo đuổi mình. Anh cảm thấy nỗi sợ hãi tràn ngập, nhưng trong đôi mắt xanh biếc vẫn máu lửa rực cháy, quyết tâm không chịu khuất phục trước kẻ điên cuồng kia.
Nhịp thở đồng điệu, không gian trở nên sặc sỡ với bản tình ca rùng rợn giữa ánh đèn và bóng tối. Tiếng chân bước gần, nhịp đều đằng sau lưng, truyền đến cảm giác không một chút tự do nào còn tồn tại, chỉ còn lại hơi thở nặng nề của nguy hiểm.
Và rồi, sự im lặng bỗng bị phá vỡ bởi một tiếng kêu khát khao:
"Anh... cần... em... chỉ... em... thôi..."
Dường như tâm hồn biến dạng đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo, kẻ điên cuồng dường như đang mê đắm trong sự tưởng tượng của tình yêu tuyệt vời nhất, khiến cho câu chuyện của họ trở thành một trò chơi khát máu với kết thúc chưa xác định.