Trong một đêm tối u ám, ánh đèn mờ phủ lấp khắp con hẻm hút chân. Cậu học sinh cấp 3 tên Akihito vội vàng lẩn trốn khi nhìn thấy bóng dáng đáng sợ của sếp Yakuza - người đã mang nợ nần đến cổ của cậu. Tuy nhiên, không giấu kịp bí mật, cậu bị bắt trở về trụ sở của tổ chức xã hội đen.
Ở đó, ánh đèn yếu ớt làm nổi bật gương mặt lạnh lùng của sếp Yakuza. Anh ta bước đến gần Akihito với ánh mắt đắm say và đôi môi cong lên thành một nụ cười tà mị. "Em đã bỏ trốn, Akihito. Nhưng em không thể chạy mãi được," sếp Yakuza thì thầm vào tai cậu.
Những phút giây căng thẳng nhưng cũng rộng lượng nép mình về góc tươi mát của phòng. Yakuza không chạy theo mà thay vào đó, anh ta đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cậu. "Em cần chăm sóc, không phải chạy trốn," anh ta nói, giọng điệu ấm áp đầy quyền lực.
Sự lúng túng trong tâm trí Akihito dần hòa quyện với cảm giác an toàn khi được "chăm sóc" đặc biệt từ sếp Yakuza. Hai con người, hai thế giới, đang dần thu hẹp khoảng cách, để cuối cùng chạm đến điều không thể nghĩ đến - tình yêu có những mảnh ghép hoàn hảo giữa họ.