Trên con đường phố mới, ánh nắng chiều ấm dần phảng phất tạnh lên, phủ lên mái tóc vàng hoe của Hikari khi cậu cầm tay Masaki và Hiromu bước chậm chạp về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi. Mắt cậu nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng ngời của bố và bác, mỉm cười hạnh phúc. Cuộc sống dường như đã trở nên hoàn hảo hơn kể từ khi họ chuyển đến đây.
Nhưng những sóng gió bắt đầu xuất hiện khi một người đàn ông lạ mặt xuất hiện, tuyên bố rằng đó chính là người cha ruột của Hikari. Bị shock, Masaki và Hiromu cảm thấy hỗn loạn trước thông tin đột ngột này. Họ không biết phải tin tưởng hay nghi ngờ, nhưng rốt cuộc, Hikari chính là người quyết định.
Hikari, với tâm hồn ngây thơ và bản lĩnh đáng ngưỡng mộ, đứng lên và nói: "Cha không quan trọng, bố và bác mới thật sự quan trọng với Hikari." Điều này khiến cả hai người đàn ông trở nên ganh tị và căng thẳng. Nhưng cuối cùng, tình yêu và sự hiểu biết được khẳng định, khi mọi thứ trở về với tiếng cười và niềm vui trong căn nhà ấm áp của họ. Hikari hiểu rằng gia đình không nhất thiết phải có máu, mà là những người luôn ở bên cạnh và yêu thương nhau.