Trăng lên cao, ánh sáng lung linh chiếu rọi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của Jongpil, nhấp nhô trên con đường vắng vẻ. Sự hồn nhiên và nghịch ngợm của cậu dần trở nên u ám khi bước chân gặp phải Jaehyeong, chàng trai tóc hồng lạnh lùng đứng giữa bóng tối. Hai cái ánh mắt gặp nhau, từng giọt mồ hôi lạnh chảy dài dọc lưng Jongpil.
"Anh... anh là ai vậy?" Jongpil hỏi, giọng run rẩy nhưng vẫn cố gắng duy trì sự can đảm.
Jaehyeong chỉ cười mỉm, ánh mắt sâu thẳm nhưng đầy ẩn ý. "Chỉ là một người xa lạ mà cậu đã vô tình gặp phải đêm nay thôi."
Những tiếng bước chân lẻ loi vọng lên từ phía sau, Jongpil quay lại và nhận ra một nhóm thanh niên lưu lạc đang tiến tới phía họ. Tử tế, Jaehyeong đưa tay che chắn trước người con trai mỏng manh, nhất quyết không để họ tổn thương cậu.
Khoảnh khắc ấy khiến Jongpil không khỏi giật mình. Cảm giác ấm áp ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng của Jaehyeong đang dần lan tỏa trong trái tim cậu. Liệu tình cảm nhẹ nhàng ấy có phát triển thành một điều gì đặc biệt hơn khi hai con người hoàn toàn trái ngược nhau đã gặp nhau trong khoảnh khắc ấy?