Trên nền nhạt nhòa của đêm tối, ánh đèn mờ nhòe chiếu sáng vào căn phòng tối tăm. Trên giường, hai người đàn ông trần truồng, ngực hở, thân thể mềm mại nằm dựa vào nhau. Một bóng hình âm u vươn tay vuốt nhẹ trán người kia, khoanh tròn đôi mắt đen đậm như dòng hắc ám không lời.
"Em yêu, người đến đây với tôi vì cái gì?" Tiếng hỏi nhẹ nhàng nhưng âm hưởng khó lường, âm điệu cuốn hút từ đôi môi hồng ướt đã làm cho người kia không thể nói nên lời.
Hai linh hồn gần như hòa quyện vào nhau, không gian như ngừng trôi, chỉ còn lại những hơi thở rối rít pha lẫn tiếng đập nhanh của trái tim. Ánh mắt sâu thẳm của kẻ âm u tỏa sáng như đèn hiệu, chiếu rọi tâm can của người kia.
"Anh... anh là lẽ sống của em," giọng nói yếu ớt tràn ngập tình yêu trào dâng.
Nhưng đột nhiên, kẻ âm u nheo mắt, thần sắc thoáng hiện lên vẻ khó đoán. "Kẻ sát nhân yêu quý của em nhưng anh đã giết người."
Sự im lặng đột ngột ập đến, không khí căng thẳng bén lẻn. Một cuộc vật lộn nội tâm giữa tình yêu và tội lỗi, giữa mong muốn sống bên nhau và sợ hãi bị tổn thương. Cả hai đều biết, từ bây giờ, bước chân vào con đường mà sẽ không có lối thoát.