Trong bóng tối của lầu thượng cung điện hoàng gia, ánh nến lờ mờ chiếu sáng khung cửa sổ lớn mở ra bức tranh nhạt nhòa của một đêm trăng lạnh lẽo. Vị Đại minh tướng Quach Tuấn Nghị, người được cả triều đình biết đến bởi vẻ bề ngoài kiêu ngạo và tài năng vượt trội, nay tựa hồ như bị hất tung từ ngai vàng, nằm bất động trên sàn nhà với vết thương nặng ở hông.
Tiếng thở hổn hển vang lên từ áo váy của Hoàng tử Tư Minh, người trước giờ không một ai dám tưởng tượng rằng anh sẽ dám dấn thân vào âm mưu đen tối nào đó. Đứng nơi đó, ánh mắt anh sáng ngời khẽ lên, vẻ mặt như bộ dạng vừa chứng kiến một bí mật không thể nói ra.
Mọi thứ đều trở nên khó lý giải hơn khi Mạn Vũ, một đại thần bí ẩn từ Tây Phương, bước vào không gian yên tĩnh. Bàn tay nâng cằm, anh ta cười mỉm một cách khó đoán.
"Quách tướng, ngài là nạn nhân tiếp theo của một ván cờ khó lường." Mạn Vũ thốt lên, tiếng nói lạnh lùng như chỉ có từ nơi sâu thẳm trong tâm hồn anh mới có thể phát ra.
Cuộc truy đuổi nhanh chóng bắt đầu, nhưng câu hỏi lớn nhất vẫn đặt ra: là ai đang chơi trò chết chóc này, và mục đích cuối cùng của chúng là gì?