Một cơn giông bất chợt ập đến, cuốn đi tia nắng nhẹ nhàng và kéo theo những giot nước mưa lạnh buốt. Trong căn phòng tối om, ánh đèn yếu ớt từ một ngọn nến phát ra chiếu sáng lên khuôn mặt ửng đỏ của Kaiden, người đàn ông Alpha kiêu ngạo nhưng đã vướng vào vòng xoáy tình yêu phức tạp.
Cùng với ánh sáng yếu ớt ấy, khóe mắt gian xảo của Kreon, Beta hòa bình và tận tình, lướt nhẹ qua gương mặt anh, để rồi cất tiếng lạnh lùng: "Kết thúc cuộc chơi rồi, Kaiden. Chúng ta không còn thuộc về nhau."
Những từ đó như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim Kaiden. Anh ngồi đó, cảm xúc dồn nén trong lòng như muốn vượt ra ngoài. "Tại sao, Kreon? Tại sao em lại rời xa anh khi chúng ta có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn?"
Kreon không trả lời, chỉ cười khẩy nhẹ nhàng, cử động quay lưng rời đi, để lại Kaiden đơn độc trong bóng tối. Bên ngoài cửa sổ, giông tố dần lớn vang lên như tiếng nói của số phận, và giữa dòng mưa xối xả, những giot nước mắt của Kaiden lẫn lộn với những vết thương không lời. Sự lựa chọn giữa tình yêu và oan trái, giữa đau khổ và sự tha thứ đang đặt ra trước mắt anh - liệu Kaiden sẽ chọn con đường nào, để vuốt bóng tối hay bước vào ánh sáng?