Trên mái hiên ngôi cổng thần bí, ánh trăng bạc lấp lánh giọt sương lạc lõng, tạo nên bức tranh ma mị giữa bóng tối và ánh sáng. Trái tim Thiên Nga đập loạn nhịp, giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên khổ giấy vở vẻ của quá khứ lãng quên. Anh, cậu thanh niên tinh khôi dường như đã bị phủ bóng bởi một bí mật không thể nói thành lời, một tình yêu mà ngày qua ngày trở nên xa lạ và nguy hiểm.
Trái tim anh tan vỡ khi câu chuyện cũ mà anh tin chắc đã chôn sâu bao lâu nay, bất ngờ được hé lộ. "Anh không thể ước lượng được tình cảm của em dành cho anh", giọng điệu hùng hồn của Lãng Quên như một dao găm, thâm thúy đâm thẳng vào tâm hồn anh.
Thiên Nga cảm thấy như lầm lỡ, cuộc sống của anh như một bức tranh ghép từ những mảnh vỡ tan tành. Lãng Quên, người mà anh yêu thầm bấy lâu, chính là nguồn gốc của mọi nỗi đau và bi ai. Nhưng giữa bi kịch đổ vỡ, một sự thật không ngờ đã dần hé lộ, khiến Thiên Nga phải đối diện với quá khứ mà anh từng nghi ngờ, từng hoài nghi.
Cuộc sống của Thiên Nga sẽ đi về đâu khi mặt trời mọc nơi bờ biển lạnh lẽo, nơi mà dòng sông thờ ơ chảy mãi, nơi mà tình yêu và hy vọng đều dường như bị thất lạc? Mỗi bước chân anh chập chững như muốn lui về phía sau, nhưng trong trái tim anh, một lửa hận thù và hy sinh đang bùng cháy sói lòng.