Trên đỉnh núi cheo leo, băng tuyết trắng phủ đầy không gian mênh mông, chỉ có tiếng gió hú vang qua như một điệp khúc mê hoặc. Hiệp sĩ Cao Qúy đứng đối diện với người kỵ sĩ đen tối, ánh mắt lẳng lặng nhưng chứa đựng biển cảm xúc sâu thẳm.
"Ta không chết được ở tay ngươi, Valentin," Cao Qúy nói, giọng điệu hùng hồn nhưng cũng ẩn chứa sự trách nhiệm với những gì đã xảy ra.
Valentin, vị kỵ sĩ bí ẩn với bộ giáp đen đầy lấp ló, nheo mắt cười khẩy. "Vị cao quý đã mắc phải sai lầm khi đến đây, hãy nhận lấy số phận của mình."
Hai hiệp sĩ rơi vào cuộc đối đầu ác liệt, những đường kiếm lửng lơ như pháo đài vững chãi. Mỗi đòn tấn công, mỗi đường ra đều là một khẳng định về sức mạnh và lòng can đảm.
Ngọn gió giật mình, nắm kiếm của Cao Qúy trượt lỡ, để lộ khoảnh khắc yếu ớt. Valentin không bỏ lỡ cơ hội, đưa ra cú đâm quyết định.
Nhưng khi thanh kiếm đen đã gần kề, Cao Qúy không phải lấy trận mà là một nụ hôn đầy dữ dội. Thế rồi, ánh sáng lấp lánh, thứ tình yêu quyết định số phận của cả hai hiệp sĩ đã khai sinh bắt đầu một trang sử mới.