Trong tầm nhìn mờ ảo dưới đáy biển sâu, Raygil cảm thấy mình đang rơi vào bóng tối vô tận. Tiếng đập của trái tim như nhịp phách cùng sóng biển, khiến cậu lạc vào một thế giới xa lạ. Đúng lúc áp suất bắt đầu chịu sự tác động, một bóng dáng mảnh mai, tóc trắng tung bay như cánh buồm, xuất hiện trước mắt.
"Anh sao vẫn còn tỉnh không?" Tiếng nói như ảo giác vọng ra từ đáy cõi sâu, mềm mại như nước biển êm đềm.
Raygil mở mắt, đôi mắt xanh như biển hòa quyện với ánh sáng xanh dương cuối đoạn hầm tối. "Cậu là ai? Sao cậu lại ở đây?" Cậu thắc mắc hỏi, đầu óc mơ hồ từ cơn sốt khi bị tấn công.
"Tôi là Shandra, người gặp anh nơi biển cả hồi xưa." Ánh mắt của Shandra tỏa sáng, như một viên ngọc quý trong lòng đại dương, đưa Raygil trở về với ký ức mơ hồ hơn mười năm trước.
Raygil nhớ lại những ngày thơ ấu tươi đẹp, nhớ về người đã từng giúp cậu qua những thử thách. Tình cảm dâng trào trong lòng, như một cơn sóng lớn cuồn cuộn. Liệu tình địch ấy có thể thành người tri kỷ trong cuộc đời Raygil, hay chỉ là sự gặp gỡ tạm bợ trong cuộc hành trình trở thành người hùng của cậu?