Trên con đường vắng vẻ, bước chân nhẹ nhàng của anh chàng Michael vang lên như âm nhạc dịu dàng giữa đêm huyền bí. Ánh đèn đường lờ lững chiếu sáng, khắc sâu bó shadow trên khuôn mặt điển trai của anh. Trong tay anh cầm một chiếc điện thoại, màn hình phát sáng trong bóng tối khơi gợi sự hoang dại, mê hoặc.
Bước vào căn hộ sang trọng, Michael không thể tin vào mắt mình. Người đàn ông đẹp trai năm xưa, người mà anh từng yêu say đắm, người đã bỏ mặc anh một cách lạnh lùng, đang đứng trước mắt anh. Cơ thể khẽ run lên, hơi thở trở nên hấp dẫn từng khoảnh khắc.
"Luke, sao em lại ở đây?" Michael không kìm được sự ngạc nhiên.
Luke không trả lời, chỉ nheo mắt nhìn anh từ đầu đến chân. Bàn tay anh vẫn cầm chặt một bức ảnh cũ, hình ảnh của hai người hạnh phúc từng từng, nhưng hiện tại, giọt nước mắt bóng loáng trên má anh thay vì nụ cười ngọt ngào.
"Michael, anh không thể đi đến đây được." Luke lên tiếng, giọng nói thoảng chút lạnh lùng và khắc khoải.
Nhưng trước khi Michael kịp nói gì, cánh cửa căn hộ mở toang. Ánh đèn xanh bát ngát chiếu rọi, lấp lánh trên hình ảnh của một người đàn ông khác, người từng là nguyên nhân khiến tình yêu của họ trở nên rối ren và phức tạp.