Tiêu đề: "Hồi ức đượm buồn"
Trong ánh sáng lung linh của phòng karaoke, tâm trạng của Minwoo dường như đã bắt đầu bứt rứt. Ngồi tại ghế sofa một mình, anh nhìn theo từng cử động vui vẻ của nhóm bạn đang hát và cười đùa bên kia phòng. Không, anh không đang chán yêu, mà là chán cảm giác tuyệt vọng của mình.
Minwoo đã sống trong quá khứ suốt mấy tháng qua, bức tranh của quãng thời gian hạnh phúc trước đây vẫn chưa phai nhạt trong tâm trí anh. Nhưng cũng bởi vì quá khứ đó mà anh đã trở nên ghen tuông và ngổ ngáo đến khó chịu.
Thật ra, trái tim Minwoo chẳng bao giờ chịu yên ổn kể từ khi Jaejoon xuất hiện. Hình bóng của anh chàng vạm vỡ này hơn cả làn hơi ấm của người cũ đã từng khiến Minwoo loay hoay.
Sau khi bao nhiêu lần tranh giành và đấu tranh bên trong, Minwoo bắt đầu nhận ra rằng mình đang phạm phải sai lầm. Hai người chẳng thể nào hòa hợp với nhau nếu Minwoo vẫn giữ nguyên tính cách kiêu ngạo và ngang ngược của mình.
Đứng dậy từ chiếc ghế, Minwoo quyết định thổi bay bóng tối trong tâm hồn, để nhìn nhận mọi sự với trái tim mở rộng hơn. Sự quyết tâm cùng ánh sáng ẩn chứa hy vọng bắt đầu lung linh trong đôi mắt anh, tạo nên lời hứa mới cho tương lai không gianh giữa hai người.
Trong lời ca hát vang vọng, Minwoo nhận ra rằng, để vượt qua giai đoạn chán yêu, trước hết anh cần học cách yêu bản thân và chấp nhận yêu thương từ người khác – bằng cả trái tim và tâm hồn minh mẫn. Chỉ khi đó, anh mới có thể thu hút Jaejoon quay trở lại, để bên nhau trải nghiệm những cung bậc cảm xúc mới mẻ của tình yêu.