Woohyeok cảm thấy tim mình đập rộn ràng khi bước vào căn phòng tối om của Sinwoo, anh trai mà anh ấy luôn ngưỡng mộ. Ánh đèn yếu ớt làm nổi bật gương mặt điển trai của Sinwoo, nhưng đôi mắt ấy đang nhìn vào hình ảnh của cha anh trong tay Woohyeok.
"Anh... anh đã biết từ lâu sao?" Woohyeok cất tiếng, cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng.
Sinwoo quay lại nhìn Woohyeok, ánh mắt của anh lạnh lùng và không khí căng thẳng fill căn phòng. "Đúng vậy. Còn chuyện của em, tôi không cần phải giải thích."
Woohyeok cảm thấy cơn tức giận nổi lên từ đáy lòng, nhưng trong chốc lát, anh quyết định kiểm soát bản thân. "Được, nếu anh muốn thế. Nhưng từ bây giờ, tôi sẽ không còn chịu đựng thêm nữa."
Với quyết tâm mới, Woohyeok quay lưng và bước ra khỏi căn phòng, không nhìn lại. Anh quyết định rằng anh sẽ không buông bỏ tình cảm của mình, và sẽ không từ bỏ trong cuộc đối đầu này. Đây mới chỉ là khởi đầu của một câu chuyện tình yêu đầy bi thương và hy vọng.