Từ giây phút Yikyung chấp nhận trở thành người mẫu cho Joobin, cuộc sống của anh hoàn toàn chuyển biến. Những buổi tập luyện kéo dài từ màn dựng tạt áo đến những khung hình đẹp đẽ, và những khoảnh khắc ấy, dần hóa thành những phác mẫu trong tâm trí họa sĩ trẻ. Điều gì đã làm thay đổi Yikyung, khi lòng chảy tràn những tia nắng của đam mê mà anh chưa từng trải qua trước đây?
Joobin, với vẻ ngoài lạnh lùng, thế nhưng cứ từ từ lột bỏ lớp áo của bí mật, để lộ ra một hồn nhiên, một tâm hồn riêng biệt mà Yikyung khám phá, hấp dẫn và không thể rời mắt. Vẻ đẹp ấy không chỉ là ngoại hình, đó còn là cảm xúc ẩn giấu, là sự hối hả trước những lựa chọn khó khăn, là cảm giác tuyệt vọng khi bị xé toang bởi quá khứ đen tối.
Và khi câu chuyện vẽ được hoàn thành, khi bức tranh cuối cùng lộ diện, liệu nó có phản ánh được tất cả những gì họ đã trải qua? Hay đơn giản chỉ là một bức phác họa thô ráp, không ẩn chứa điều gì sâu xa, và tình yêu nhỏ nhoi đó sẽ tan biến theo dòng thời gian? Yikyung nhận ra rằng, mỗi đường nét, mỗi mảng màu, đều chứa đựng một phần của trái tim anh, và Joobin...
Joobin, người đã ở lại, trong từng bức họa, trong từng cử động, trong từng ánh mắt...