Trong bức tranh đêm u tối, ánh đèn dầu nhấp nhô lên bức tranh đen như mực của căn phòng cấm kỵ. Hai người đàn ông đứng đối diện nhau, đôi mắt lửa đỏ rực giữa không gian yên ả. Họ không còn là hai người đàn ông mà là những thực thể của sự khát khao và sự kiểm soát.
Sato, người thanh niên tối tăm với vẻ ngoài lạnh lùng, nhảy vào sự nguy hiểm mà Kaito mang đến. Kaito, người đàn ông giàu có, quyền lực và xấu xí, thấp thỏm từng bước chân, đưa Sato đến bờ vực của sự chi phối.
"Anh cần phải nhận lỗi vì đã vùng vằng với tôi," Kaito nói, giọng điệu dẻo dại đầy sự độc đáo.
Sato nhìn Kaito, ánh mắt âm u tràn ngập sự chống đối và hờ hững. Nhưng sự thèm khát trong anh ngút ngàn hơn bất kỳ lời từ chối nào. Họ dần dần đắm chìm vào vòng xoáy của niềm vui và đau khổ, nhưng từ đó, mọi thứ đều dần thay đổi...
Họ không còn chơi trò của Kaito nữa, mà trở thành những người đấu tranh cho mối quan hệ phức tạp giữa họ. Sato khám phá ra rằng bản chất của mình không phải là đau đớn mà là ước mơ được tự do. Và Kaito biết rằng tình yêu không thể bị bó buộc bởi chuỗi xích của quyền lực.
Trong bức tranh đêm u tối, hai linh hồn đánh mất và tìm thấy chính bản thân mình. Đó không phải là kết thúc tồi tệ, mà là sự bắt đầu mới cho một chuyến hành trình của "BAD END".